Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

07.08 - Và còn bao điều ngoài kia...

1. Nhìn cuộc sống ngoài kia.
Nhiều hôm ngồi trên xe bus về nhà, tay cầm điện thoại thi thoảng chọt chọt cái, đọc báo với tốc độ rùa bò của 3G VT.... mà đầu thì nặng trình trịch.
Có hôm ngớ ngẩn than thở với Má, cớ tại làm sao mà cứ trên đường về nhà hoặc vừa tới nhà là con lại mệt rũ ra như thể vừa bị đi đày về?!

Hỏi đó rồi cũng có luôn câu trả lời đó! Vậy nên, dạo này chọt chọt với 3G trên xe bus ít rồi, dành thời gian ngồi ngó phố phường (đã) lên đèn qua ô cửa.
Hôm nào ngồi trúng chỗ đẹp cộng với bác tài buồn bã chạy nhanh thì chỉ kịp vớt vát phố phường tí chút.... Mà thôi, có đó cũng đỡ, còn hơn, chả có cảm giác gì với nhịp sống ngoài kia.

2. Nuông chiều bản thân.

Dạo này không đi lang thang nữa (trừ khi lang thang 15 phút từ cơ quan ra trạm bus VÀ 12 phút từ trạm bus về nhà). Và cũng chẳng thèm lang thang.
Chỉ muốn lang thang tại chỗ gần gần. Ví như có hôm 7 giờ tối rồi, lầm lũi ra quán Cafe gần trạm bus, gọi một ly sô-đa bạc hà, giở quyển sách, khều vài tấm hình góc quán, rồi về. Coi như là đã nuông chiều bản thân.
Mà, những lúc đó, trong đầu nghĩ gì, tim cảm thấy gì?! Có lẽ cũng không có gì nhiều... cũng như khi nhìn đời qua ô cửa xe bus mỗi chiều...

3. Bình thường.
Chị bảo đừng gởi tôm khô nữa, mấy đứa nhỏ nhà không có ăn. Muốn ngọt nước, thì nấu xương nấu thịt... rẻ rề hà, có thiếu gì đâu, bỏ tôm khô vô nước lèo có mùi lạ, tụi nhỏ không ăn. Ờ, biết là chị nói không sai, mà mắt cũng thấy rơm rớm.
Chị thì làm gì còn thời gian để mất nhiều vào bữa ăn. Đến cả cái áo cái quần, toàn phải mua/may bằng loại vải ít nhăn để khi cho vào máy giặt/sấy nó không quá nhàu.
Còn đứa như mình đây, lâu lâu nấu ăn còn cuống quýt với mấy món phải nấu lâu kia mà! Gỡ gạc bằng cách vẫn thích giặt quần áo bằng tay (hình như không nhớ cả cách sử dụng máy giặt).

4. Làm được gì.
Em út hỏi chị cuối tuần đi thăm chỗ nọ chỗ kia không (thiện nguyện). Nhớ, lâu rồi, cũng 5, 6 năm rồi mình không còn đến những nơi ấy nữa.
Bảo em "rảnh thì đi đi, chị có cách của chị rồi".
Ừ, là lười ra ngoài, nhưng chắc chưa lười nghĩ suy vậy.

5. Và thêm một mùa đã gọi.
Tháng 8 rồi. Tháng 8 đến với mưa (hay trời suýt mưa). Đôi giày nhỏ (còn xinh) ngấm nước (và nắng gió) buồn thiu nằm góc hè, chuẩn bị kết thúc sứ mệnh của mình.
Mấy quyển sách ở góc giường cũng buồn thỉu buồn thiu, trơn tru, láng mướt (bụi vài hạt sá gì).
Những cuộc hẹn (không hò) cũng lưa thưa như bao nhiêu năm trước, có khi bất chợt mà vui.
Vẫn nghĩ và làm cái nọ cái kia, vẫn dặn lòng "đừng nghĩ ngợi quá nhiều về sự hồ nghi của thế gian, ta đã có lòng bao dung cao cả đâu mà phải sợ...".
Và dĩ nhiên, một đôi lần quay đi, vẫn nghĩ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Người theo dõi