Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

26.12. Sáng mùa đông.


Cứ mỗi sáng lướt qua nhà thờ Đồng Tiến lại muốn viết gì đó. Gì cũng được miễn để lưu giữ những cảm xúc bình yên dẫu đã thu vào tầm mắt cái bình yên ấy.


Cứ mỗi lúc đóng cửa phòng lại, thả mình lên giường, lại muốn không chỉ quay mặt vào vách, nhắm mắt chờ ngủ/chờ sáng. Gì cũng được miễn có thể bớt nghĩ đi, làm việc nhiều hơn và mỉm cười lướt qua nhiều chuyện trong đời.

Còn mỗi cảm xúc này để đong đầy cảm xúc khác đã lướt qua tim.


Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

24.12 - Đâu rồi?!


Hôm nay là Noel sao?
Sao em chẳng thấy gì nhỉ?!
Trời cũng kém lạnh hơn mọi năm.
Đường vẫn đông thế.
Chỉ có không khí yên ắng là mỗi ngày mỗi thêm.

Ngồi chờ đến 0 giờ rồi đi ngủ vậy.

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

18.12 - "Gió lạnh đầu mùa"


Sáng nay gió lạnh. Và sáng nay cũng không phải đầu mùa.
Mùa gì đâu. Mùa cuối năm.


Thích tiết trời này.
Nhủ lòng dậy sớm hơn chút nữa.

Tối qua điên, ngồi tìm nhạc beat tự hát tự thu, rồi thần người ra...
Ừ, "có một lần mất mát mới thương người đơn độc...", "Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về/
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng".

Lắm khi thấy đơn độc, thấy bị rẻ rúng, lại tự hỏi mình bằng lời hát "Ô hay tại sao ta sống chốn này/Quay cuồng mãi hoài có gì vui..."...


Rồi cũng biết, ừ, thế là vui.

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

13.12 - Nỗi lòng. Sóng sầu.


Nỗi lòng
(Đinh Vũ Ngọc)

Còn mấy vần thơ để tặng nhau
Nỗi lòng mong tỏ với xưa sau
Bút hôn giấy trắng, môi se lạnh
Hồn mọc rêu xanh, tuổi nhuốm sầu

Nao nức buồng tim tình vạn kỷ
Ngập ngừng sóng mắt lệ thiên thâu
Ai hay hạt cát ngoài hoang đảo
Mang cả ưu phiền của bể dâu.

Sóng sầu
(Hoàng Ngọc Ẩn)

Tặng Hạ Quyên

Khói thuốc khơi màu mây viễn phương
Quen nhau từ thuở mất thiên đường
Trăm con nước cuốn xa bờ mộng
Nửa cuộc đời đổ nát sau lưng!

Tàu nhổ neo rồi không giới hạn
Người đi, kẻ ở xót thương nhau
Bờ xa cô quạnh đìu hiu nhớ
Sông Jacinto dậy sóng sầu!

Em đến đây rồi ở lại đây!
Rừng thu thay lá, bụi thu bay
Em cô đơn giữa vùng đất lạnh
Tôi lang thang cuối nẻo lưu đày!

Tôi tiễn em, rồi ai tiễn tôi?
Chiều thu hoa lá rụng tơi bời
Em đi biển động đau lòng sóng
Lũng thấp, trời cao cũng ngậm ngùi!






Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

01.12 - Tháng 12.

Chào tháng 12.
Dẫu sao tháng 12 trời bớt lạnh hơn những tháng 12 trước.

Đầu vẫn lúc rỗng lúc đặc.
Đời vẫn lúc rình rang lúc im lìm.

Có nhiều điều phải nghĩ.
Có những việc phải làm.

Người theo dõi