Bây giờ thì sợ đi làm thật rồi, dẫu 4 ngày nghỉ hết 3.5 ngày gần như nằm im trên giường.
Cảm giác sợ hãi những ầm ầm ngoài kia.
Nhà 5 người gần như chỉ gặp nhau trước bữa ăn, trong bữa ăn. Dù như thế, cũng không có chút nào ham muốn được đi chơi tung tăng. Có chăng, là muốn ngồi ở một góc nào khác nhà - mà an toàn. Đơn giản chỉ là ngồi thôi. Tàng hình càng tốt, mà không tàng hình cũng chẳng sao, vì sau 10 phút, 20 phút, 1 giờ gây xôn xao (hay nhè nhẹ gần vậy) thì mọi thứ cũng bình thường trở lại thôi. Chẳng ai nhớ ai. Chẳng ai cần ai.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét